samedi 25 mai 2019

Tháng 05 năm 2019 ( Tuần 1 từ 04 đến 11 ) : Bài xướng VÌ SAO của ÚT Phương

BÀI XƯỚNG
VÌ SAO…

Vì sao lạc bước lưu vong
Vì sao chịu cảnh long đong kiếp người
Dân phương Nam Việt lìa rời...
Tứ phương đón nhận những người đồng hương
Đồng hương hỡi ! Đồng hương!
Xin đừng quên nỗi đoạn trường năm xưa*
Cho dù vật chất có thừa
Nhưng tình người thiếu đoạn đưa sum vầy
* Năm 1975
Út Phương
05/04/2019

BÀI HỌA CỦA CÁC THI HỮU 

LẠC LOÀI

Bảy lăm bỏ nước hận vong
Vượt biên khổ ải đo đong phận người
Ra đi lầm lũi buông rời
Phương trời xứ lạ đón đời tha hương
Quê mình vẫn mãi đau thương
Chiều nhìn mây trắng dặm trường nhớ xưa
Tình yêu tổ quốc tràn thừa
Mơ ngày trở lại đón đưa vui vầy
Minh Thuý
5/4/2019

LƯU VONG…

Miền Nam mất nước tận vong
Quê nhà đau khổ hận trong lòng người
Ngày tôi bỏ đất xa rời
Lưu vong cách biệt đất trời quê hương
Xứ người tôi mãi nhớ thương
Mong ngày trở lại thiên đường quê xưa
Dù cho của cải dư  thừa
Làm sao vui được khi chưa sum vầy ...
Tuyết Phan 04-05-2019

VÌ SAO...

Vì sao  người phải mạng vong
Vì sao mất nước lệ đong mắt người
Vì sao người phải xa rời
Quê hương yêu dấu, thành người ly hương
Khi nào trở lại cố hương ?
Khi nào hết nhớ đoạn trường thuở xưa ?
Xứ người ấm áp dư thừa
Mà lòng vẫn thấy thiếu đưa hợp vầy!
Minh-Hồ
05.05.2019

NHIỆT HUYẾT !

Là dân Việt chớ bội vong
Bao phen ly tán lệ đong xứ người
Đồng bào một khối không rời
Quên thân vì nước tình người tha hương
Tạ ân thắp nén trầm hương
Nguyện cầu Tử Sĩ  chiến trường thuở xưa
Nhiệt huyết hậu duệ sức thừa
Ngọn cờ chính nghĩa cao đưa vui vầy!
Kim Oanh

TÌNH QUÊ
Mấy mươi năm sống lưu vong
Lạc Hồng con cháu đầy đong tình người
Quê cha, đất mẹ không rời
Tứ phương đoàn kết thương người đồng hương
Bao năm xa cách quê hương
Nhớ nhung ngỏ trúc cổng trường ngày xưa
Dân mình tình nghĩa có thừa
Gặp nhau tay bắt đón đưa vui vầy.
Nguyễn Thành Tài
5-5-2019
 

Tháng 05 năm 2019 (Tuần 2 từ 11 đến 18) : Bài xướng : TÌNH MẸ của Minh-Hồ & Minh-Hồ-Đào

Bài xướng
TÌNH MẸ

Tình Mẹ như sông dài biển rộng
Ngàn năm tình chói lộng sáng ngời
Thương con vô cõi bến đời
Trăm cay ngàn đắng không vơi núi tình !

Tình Mẹ là niềm tin bất diệt
Phận làm con phải biết tôn vinh
Trong tim ghi khắc bóng hình
Bóng hình Mẹ mãi đẹp xinh tuyệt trần !

Tình Mẹ thật vô ngần ấm áp
Mà con chưa đền đáp công ơn
Tha hương con sống cô đơn
Nhớ nhung con ngủ chập chờn Mẹ ơi !

Những kỷ niệm suốt đời con nhớ
Hàm răng huyền, Mẹ mở lời thay
Ôm con Mẹ hát ru hoài
À ơi ...con ngủ cho say giấc nào...

Mấy mươi năm tuôn trào nước mắt
Mẹ và con ai bắt lìa xa?
Nước nhà lâm cảnh can qua
Con mang số kiếp bôn ba xứ người !

Đông về nhìn tuyết rơi lạnh lẽo
Lá rụng cành khô héo biết bao
Tình Mẹ như sóng rạt rào
Đưa con tới bến bờ nào bình yên.
MINH-HỒ & MINH-HỒ-ĐÀO

BÀI HỌA CỦA CÁC THI HỮU 
LÒNG MẸ

Lòng Mẹ bao la như biển rộng,
Mấy mươi năm lồng lọng chói ngời.
  Oa oa cất tiếng chào đời,
Biết bao vất vả khó vơi khối tình.!

Lòng Mẹ đem niềm tin bất diệt,
Phận làm con nhất quyết tôn vinh.
  Tâm luôn ghi khắc bóng hình,
Dịu dàng mẹ dạy,đẹp xinh tuyệt trần !

Lòng Mẹ thật muôn phần ấm áp,
Con chưa đền đáp trọn công ơn.
  Nơi đây con thấy cô đơn,
Hình mẹ ẩn hiện chập chờn mẹ ơi !

Bao kỷ niệm từng lời con nhớ,
Rất ngọt ngào đầm ấm lắm thay.
  Võng đưa mẹ hát ru hoài,
Con ơi! Mau ngủ cho say giấc nào !

Thời gian qua tuôn trào nước mắt,
Mẹ con ta ai bắt lìa xa ?
 Chế độ hà khắc khó qua.
  Nên con phải đên lân la xứ người !

Đông về tuyết mãi rơi lạnh lẽo,
Tâm hồn con quạnh quẽ xiết bao ?
   Lòng mẹ như gió rạt rào,
Đẩy đưa con đến nơi nào bình yên...
    Thanh Khang
Toronto 11-5-201

TÌNH MẸ

Mẹ là Mẹ biển trời cao rộng
Tình bao la gió lộng sao ngời
Bên con khuya sớm một đời
Tình cao như núi không vơi biển tình.

Con vì Mẹ lòng tin không diệt
Mẹ vì con nào  biết cầu vinh
Vì con tàn tạ thân hình
Đâu còn son phấn điểm xinh : phong trần.

Chẳng hơn thua, ngại ngần lấn áp
Nuôi con nào nghĩ đáp đền ơn
Mẹ nằm chỗ ướt lạnh đơn
Ru con mẹ ngủ chập chờn con ơi.

Lo cho con trong đời Mẹ nhớ
Con cười mắt chớp mở vui thay
Nhìn con bụ bẫm hôn hoài
Con ơi con ngủ nồng say đi nào.

Bao đêm Mẹ lưng trào khóe mắt
Vì chiến chinh đành bắt phải xa
Thời gian thắm thoắt mau qua
Con giờ nổi bảy chìm ba quê người.

Nơi con ở tuyết rơi lạnh lẽo
Giá băng về hắt héo xiếc bao
Tình thương của Mẹ rạt rào
Nuôi con chả có lúc nào được yên.
 Nguyễn Thành Tài
12-5-2019

YÊU MẸ

Mẹ sống tình thương như núi rộng 
Hy sinh tận tuỵ lộng hoa ngời 
Tấm thân khổ cực suốt đời 
Gió mưa chẳng thể giảm vơi bao tình 

Mẹ nét hiền hoà tim chẳng diệt 
Luôn tình nghĩa trọng biết nhục vinh 
Con luôn giữ mãi tấm hình 
Nhiều lần thích ngắm nét xinh hồng trần 

Mẹ vẫn chưa bao lần lấn áp 
Luôn tâm trả nợ đáp đền ơn 
Đêm về đắp tấm chăn đơn 
Vòng tay quấn chặt chờn vờn mộng ơi 

Ký ức xưa bên đời vẫn nhớ 
Ăn mày đến cửa mở lòng thay 
Thương yêu những kẻ chẳng may 
Từ bi ngay cả kẻ say nơi nào 

Bỗng thấy cay dâng trào khoé mắt 
Buồn ơi định mệnh bắt rời xa 
Đêm khuya có tiếng thở ra 
Quê hương vận mệnh phong ba kiếp người 

Ánh Nguyệt bên mành rơi bóng kéo 
Lòng con tưởng nhớ héo là bao 
Lắng nghe cây lá rì rào 
Nhặt từng kỷ niệm ngày nào đẹp yên 
            Minh Thuý 
            5/12/201

TÌNH MẸ

Tình Mẹ như trời cao đất rộng;
Giữa thiên khung lồng lộng rạng ngời...
Yêu vì con suốt cuộc đời,
Trăm ngàn cay đắng chẳng vơi biển tình!...

Tình Mẹ là sự vô khả diệt;
Lụy thân cho trẻ biết hiển vinh...
Lao tâm, nhọc sức, khổ hình,
Lo cho con đẹp, con xinh lịch trần!...

Tình Mẹ thật là Xuân ấm áp;
Thẹn lòng ta chưa đáp thâm ơn...
Trần gian kiếp mọn, thân đơn,
Mỏi mòn bước tục chờn vờn hỡi ơi!...

Bao nhiêu kỷ niệm đời thương nhớ;
Nhớ răng huyền, Mẹ mở ra thay...
"Ôm con Mẹ hát ru hoài,
À ơi ...con ngủ cho say giấc nào..."

Mấy mươi năm xót trào nước mắt;
"Mẹ và con ai bắt lìa xa?"
Bao Thu thương nhớ đi qua,
Cúc côi thân phận bôn ba cõi người!...

Dòng sông Thu lá rơi lạnh lẽo;
Chạnh lòng con sầu héo dường bao!?...
'Tình Mẹ như sóng rạt rào,
Đưa con tới bến bờ nào bình yên."
Sỹ Bình

TÌNH MẸ
Trăng rằm soi sáng đêm mơ rộng
Đó nguồn bát ngát lộng ánh ngời
Bên con mẹ đẹp cả đời
Yêu con như biển nào vơi tấm tình

Con quý mẹ niềm tin bất diệt
Mẹ thương con nào biết thân vinh
Lao tâm xơ xác thân hình
Lo con chẳng nghĩ đẹp xinh cõi trần

Đời ấm lạnh chỉ cần dịu áp
Hận thân mình chưa đáp công ơn
Hy sinh chẳng ngại lòng đơn
Nhìn con từng bước chập chờn...thương ơi!

Ân tình đó suốt đời ghi nhớ
Mẹ cười tươi, gương thiện lành thay
Mẹ ôm ru hỡi ru hoài
và ru con ngủ thật say giấc nào

Mẹ lo hiện ngấn trào đôi mắt...
Con lớn rồi có bắt lìa xa?
Nước nhà một thuở cũng qua...
Bây giờ trôi giạt bôn ba xứ người

Nơi tạm trú buồn khơi lạnh lẽo
Tuyết trắng ngần cây héo úa xào...
Tình thương của Mẹ rạt rào...
Cù lao dưỡng dục khi nào dạ yên.
Đặng Xuân Linh